5 năm đã trôi qua, cuộc sống của bé Kỳ Tích vẫn là những yêu thương chưa bao giờ vơi, dù mất mát của con không phải nhỏ.
Hẳn các mẹ còn nhớ câu chuyện người mẹ chưa đến 20kg ở Quảng Ngãi cố giành giật sự sống từng ngày để giữ con cách đây 5 năm? Câu chuyện khiến em cứ nhớ mãi vì vừa khâm phục nghị lực của người mẹ, vừa muốn biết con bây giờ ra sao. Chào đời vỏn vẹn 1,9kg, không có bố mẹ bên cạnh, chỉ có tình yêu thương vô bờ bến của ông bà ngoại, liệu con có khỏe mạnh không?
Ngày 13/8/2018, ở tuần thai thứ 32, chị Lê Thị Tú C. (Quảng Ngãi) đã sinh mổ thiên thần nhỏ mang tên Kỳ Tích. Ở tuổi 25, người mẹ trẻ mang trong mình căn bệnh “co cơ tủy tiến triển” khi mang thai đứa con thứ hai. Từ khi bị bệnh, người mẹ trẻ suy nhược cơ thể, da bọc xương, có lúc chỉ còn 20kg nhưng quyết giành giật sự sống từng ngày để con được chào đời.
Bạo bệnh khi mang thai, người mẹ có lúc chỉ còn 20kg (Ảnh MXH)
Chị cố gắng ăn uống để giữ con khỏe mạnh trong bụng. Khi biết vợ mang bệnh, người chồng đã dẫn đứa con thứ hai trở về quê nhà. Câu chuyện của chị Tú C. đã lan tỏa, gây xúc động mạnh cho xã hội về nghị lực, tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ trẻ. Em bé Kỳ Tích chào đời trong sự vui mừng của các y bác sĩ, của mẹ và ông bà ngoại, cùng những người luôn quan tâm theo dõi hành trình của hai mẹ con. Lúc con chào đời, nước mắt người mẹ chảy dài dù đang hôn mê. Những ngày sau đó, chị Tú C. chỉ được nhìn con qua những tấm ảnh, con chính là động lực để người mẹ trẻ chống chọi với bạo bệnh…
Nhưng đó chỉ là khởi đầu…
Những ngày tháng hạnh phúc của hai mẹ con không kéo dài được lâu. Khi em bé Kỳ Tích được 8 tháng tuổi, người mẹ kiên cường của em đã không còn nữa. Vừa chào đời mẹ một nơi, con một nơi trong phòng bệnh, chưa từng một lần uống dòng sữa mẹ ngọt ngào. Điều an ủi là trước lúc đi xa, chị Tú C. đã kịp nhìn mặt bé Kỳ Tích lần cuối. Lúc gần đi, người mẹ yếu ớt không nói nên lời, chỉ dùng ánh mắt rưng rưng như muốn hỏi con đâu rồi, con có khỏe không. Trước khi vĩnh biệt con, người mẹ đặt tên con là Thanh Xuân thay vì Kỳ Tích, nhưng ai cũng đã quen gọi con bằng cái tên đầy sự nhiệm màu đó.
Mẹ mong con sẽ có một cuộc đời yên ả hơn mẹ (Ảnh BĐN)
Dẫu biết sự ra đi chỉ là sớm hay muộn, ông bà ngoại của Kỳ Tích vẫn không khỏi nghẹn lòng khi nhìn đứa cháu côi cút. Ôm cháu vào lòng, ông bà sớm hôm chăm cháu, bắt đầu làm cha mẹ ở tuổi ngoài 50. Vì sinh non nên bé gái cũng phát triển chậm hơn các bạn cùng lứa. 12 tháng tuổi chỉ nặng 7,5kg và mới bắt đầu ăn dặm. Nhưng trên hết, con ra đời là nỗ lực phi thường của mẹ. Con không có bố mẹ cận kề nhưng có tình yêu thươn của ông bà ngoại, của những người luôn dõi theo bước chân con. Ai cũng cầu mong con lớn lên khỏe mạnh, là chỗ dựa, niềm vui cho ông bà sau này. Bé sinh thiếu tháng, mẹ lại mang bạo bệnh suốt thai kỳ nên từ khi sinh ra Kỳ Tích đã có nhiều khiếm khuyết so với trẻ bình thường, nhanh nhất phải đến 7 tuổi mới hoàn thiện hệ hô hấp, tiêu hóa…
5 năm đã trôi qua kể từ ca sinh rút cạn nguồn sống của người mẹ trẻ. Em vẫn tìm kiếm thông tin của em bé trên mạng, không biết con ra sao rồi. Mới đây em đọc trên Tuổi Trẻ thì được biết bé Kỳ Tích năm nay đã 5 tuổi, tuổi này là con sắp vào lớp 1 rồi đó các mẹ. Nhìn con thật kháu khỉnh đáng yêu, mang nhiều dáng dấp của mẹ. Cứ ngỡ cuộc đời của con sẽ bình yên, nhưng biết thông tin mới về gia cảnh của bé mà buồn quá các mẹ ơi.
Từ khi con chào đời, con như là đứa con gái út ít của bà ngoại. Bà thương con, chăm con từ lúc con còn đỏ hỏn. Bà ngoại thương con gái, xót cháu ngoại nên chăm bẵm con mỗi ngày. 3 tháng sau khi con chào đời, mẹ đã đi xa. Cứ tưởng thời gian ở bên bà ngoại là mãi mãi, vậy mà khi con 3 tuổi, đến lượt bà đi theo mẹ.
Em đọc trên báo Tuổi Trẻ thì cuối năm 2021, bà ngoại Kỳ Tích đột ngột qua đời. Lần đó, bà dẫn cháu đi thể dục trước nhà cùng hàng xóm, đến 8h tối hai bà cháu về, một lúc sau thì dỗ cháu ngủ. Đến đêm, ông ngoại nghe tiếng cháu khóc ư ử, ông vào phòng thì bà ngoại Kỳ Tích đã không bao giờ dậy nữa. Năm đó mà chỉ mới 51 tuổi, 2 người phụ nữ gần gũi nhất với bé đã lần lượt đi xa. Giờ chỉ còn ông ngoại chăm cháu, kể từ khi bà mất, ông cũng bỏ nhiều công việc để dành toàn bộ thời gian cho cháu. Bây giờ, hai ông cháu sống nhờ vào 400.000 đồng/tháng và hai sào ruộng, cùng hỗ trợ của địa phương.
Em bé Kỳ Tích trong vòng tay bà ngoại cách đây 5 năm (Ảnh MXH)
Nhìn ảnh con thấy con lớn quá rồi các mẹ ạ. Thương nhất là con 5 tuổi nhưng có một “gia tài” đựng trong bọc nylon con luôn gìn giữ. Đó là những hình ảnh của mẹ và bà khi còn sống. Ông ngoại cho biết con ngoan ngoãn, lễ phép, đi tới đâu cũng được thương yêu. Ông ngoại vừa làm cha, vừa làm mẹ của bé. Bây giờ, ông có một nỗi lo lớn là ngực của cháu bị lõm sâu, tròng mắt bị lệch. Nhiều lần muốn đưa cháu đi khám tổng quát nhưng trong nhà không đủ t.iền.
“Tôi chỉ mong có ti.ền khám tổng quát xem cháu bị gì và điều trị sớm cho cháu. Với hoàn cảnh hiện tại đành bất lực. Mong trời thương, cháu lớn lên, cơ thể tự hoàn thiện những khiếm khuyết hiện tại”
Bé Kỳ Tích hiện tại (Ảnh TT)
Em bé Kỳ Tích, hay là Thanh Xuân trên giấy khai sinh, đã 5 tuổi, mỗi ngày vẫn mang đến niềm vui cho ông ngoại. Nếu con mất đi người mẹ thân yêu, mất đi người bà chăm bẵm con từ nhỏ thì chính ông cũng có nỗi đau riêng, mất cả vợ cả con gái chỉ trong vòng 3 năm. Ngoài chuyện sức khỏe của cháu thì điều ông mong mỏi là vài năm nữa ba của Kỳ Tích sẽ cảm nhận đủ đầy tình cha con và về bên cạnh con. Trong lòng ông không hề trách cứ chuyện con rể với vợ, với cháu ngoại, chỉ mong Kỳ Tích có được tình yêu thương đủ đầy như lẽ ra con phải có. Sự sống của con được coi là kỳ tích, là phép màu giữa đời thường. Thực tế đứa trẻ mới 5 tuổi cũng đã phải trải qua quá nhiều mất mát từ khi còn trong bụng mẹ. Kỳ Tích sẽ lớn lên, sẽ đi học, được nhiều người yêu quý, nhưng con cũng cần có tình cảm gia đình của chị gái, của ba. Mong con và ông ngoại luôn luôn khỏe mạnh, giữ nụ cười trên môi.